"Giáo viên cá biệt", anh là ai mà nhiều người phải sợ? - Edu dị truyện



Sàn mới - Bấm vào đây
Kiếm tiền toàn tập, Bấm vào đây

Đó là “biệt danh” mà một số hiệu trưởng nhà trường, thậm chí cả một số lãnh đạo cấp sở, phòng giáo dục đặt cho những giáo viên dám đấu tranh!

Không phải họ đấu tranh tùy hứng mà luôn mạnh dạn đấu tranh có bài bản, có dẫn luật này luật kia; “nói có sách, mách có chứng”, đúng nơi đúng chỗ để bảo vệ quyền lợi chính đáng của học sinh, của bản thân, của đồng nghiệp.

Họ được đồng nghiệp kính nể, khâm phục, nhờ vả bao nhiêu thì họ bị những người có quyền chức trong ngành … “không ưa” bấy nhiêu nên đã đặt “biệt danh” như trên, gọi họ là những “giáo viên cá biệt”!

Những giáo viên này có năng khiếu viết báo, có người còn có cả thẻ cộng tác viên của các tòa soạn báo nên việc tác nghiệp của họ dễ dàng, thuận tiện. Đó cũng là “nghề tay trái” sau những giờ lên lớp. 

Mục đích viết bài phản ánh của họ nhằm mục đích xây dựng một môi trường sư phạm lành mạnh, trong sáng, công bằng; không bao giờ mang tính cá nhân ở đây…
Xin thưa: Vì họ dám nói thẳng những việc làm thiếu trong sáng (nói cách khác là những việc làm mờ ám, nhằm trục lợi) của các vị có chức quyền!Vì sao họ không được lãnh đạo các cấp trong ngành giáo dục “không ưa” mà chỉ thấy “luôn mắc ghét”?

Nhớ năm đó, ông giám đốc sở giáo dục tỉnh X. ký giao kết phối hợp cuộc thi tìm hiểu về ngày nhà giáo Việt Nam (20/11) với bưu điện tỉnh X.

Điều kiện là học sinh làm bài thi (phong bì, tem mua của bưu điện) và phải gửi bài có dán tem qua đường bưu điện…

Điều phi lý là những trường học trên địa bàn thành phố, nơi gần bưu điện cũng phải mua tem dán vào phong bì dự thi!

Cả tỉnh có hàng trăm ngàn học sinh từ cấp Tiểu học đến cấp Trung học phổ thông (khoảng 200 ngàn).
Như vậy, chỉ trong thời gian ngắn, bưu điện sẽ bán được hàng trăm ngàn con tem bưu chính và phong bì (mỗi con tem thời điểm ấy là 2.500 đồng/chiếc, phong bì 500 đồng) thì sẽ nhân lên thành một số tiền rất lớn (khoảng 500 triệu đồng, trong khi đó giải thưởng chỉ hơn 14 triệu đồng)!

Bài báo lập tức được đông đảo phụ huynh, đông đảo các trường hoan nghênh nhiệt liệt và nhiều nơi đề nghị trường nào gần thì mang tới ban tổ chức ở bưu điện. Nếu nhận bài thì nhận, không nhận thì … xù luôn!

Thầy giáo ấy rất dũng cảm và từ đó, thầy được đồng nghiệp, phụ huynh mến phục và các vị có quyền chức trong ngành luôn … cảnh giác!

“Đừng lại gần mà nói chuyện này chuyện kia với ông ấy! Trong người ông ta luôn có hai máy ghi âm bật sẵn để thu!”.

Đó là lời một nữ hiệu trưởng, lúc đó là chủ tịch hội đồng coi thi tốt nghiệp Trung học phổ thông; sau buổi tiếp thầy qua lấy tin của hội đồng thi…

“Cây ngay không sợ chết đứng”, lời người xưa đã nói như vậy!

Nếu mình luôn thực hiện đúng mọi quy định của ngành; luôn công khai tài chính rõ ràng, minh bạch; không vụ lợi, không vun vén cá nhân thì việc gì phải sợ, phải đề phòng?

Những tiêu cực, những việc làm thiếu minh bạch trong nhà trường, trong ngành giáo dục không thiếu.

Những thầy cô dám viết, dám nói, dám đấu tranh cần được luật pháp bảo vệ; cụ thể là công đoàn cơ sở, là các tổ chức, đoàn thể khác trong trường.

Một khi còn những bất công trong nhà trường, trong ngành giáo dục thì rất cần những “thầy giáo cá biệt” như thế!

Thạch Hoàng Sa  -  Theo giaoduc.net.vn


Sàn mới - Bấm vào đây

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

loading...


 
Edu dị truyện ©Email: eduditruyen@gmail.com. All Rights Reserved. Powered by >How to best
Link:Bantintuvan|tailieusupham|khoahocsupham|SKKN hay|Soidiemchontruong|dayvahoctot|diemthivao10hoctrenmobile|tradiemthituyensinh|Travel - Du lịch
Top