>
- À! Đấy lại là một cái tốt nữa của kỳ thi năm nay! Như bạn biết đấy, vào thời điểm này những năm trước là thời điểm thí sinh vừa thi đại học xong, nằm dài ở nhà chờ kết quả, thành ra nhà xe đói thối mồm, xe ôm ngồi vêu mõm. Nhưng năm nay thì sao? Các nhà xe phải tăng cường xe, tăng tần suất các chuyến, tăng cả giá vé lên gấp rưỡi, gấp đôi nhưng vẫn không đủ đáp ứng nhu cầu đi lại để rút hồ sơ của học sinh và phụ huynh. Doanh thu, lợi nhuận nhà xe tăng thì tiền thuế nộp sẽ nhiều hơn. Thuế nhiều thì sẽ có tiền nhiều đầu tư cho cải tiến giáo dục. Chả lẽ như vậy là không tốt sao?
- Nhưng năm nay thí sinh và phụ huynh đã phải chịu quá nhiều những mệt mỏi, stress và áp lực: từ việc phấp phỏng, căng thẳng đợi chờ thông tin xét tuyển; những giây phút ngộp thở, thập thò bên máy tính dò xem vị trí của mình, rồi cả quá trình đấu trí sinh tử, cân não để đưa ra quyết định nên rút hay giữ lại hồ sơ. Những cảm giác ấy thực sự quá khủng khiếp! Cô giáo có nghĩ vậy?
- Tôi thì thấy đấy lại là điểm tốt nhất của kỳ thi năm nay. Người đời có câu: “Khi đã trải qua cơn đau khủng khiếp nhất rồi, thì những cơn đau sau đó chỉ còn như những cơn gió”. Trải qua những mệt mỏi và áp lực của quá trình xét tuyển rồi thì các thí sinh sẽ có một tinh thần thép đủ vững vàng để chịu đựng những áp lực, những khổ đau sau này.
- Dạ! Cô giáo có thể nói cụ thể hơn không ạ?
- Thế này nhé! Những năm trước, chắc bạn cũng đã nghe chuyện nhiều thí sinh trượt đại học đã tự tử vì bế tắc, đau khổ, và không chịu được áp lực của gia đình. Nhưng năm nay, tôi tin, sẽ không có thí sinh nào phải tự tử vì lý do đó nữa. Bởi giai đoạn khủng khiếp nhất là giai đoạn xét tuyển mà các thí sinh của chúng ta đã vượt được qua, thì chả còn chuyện gì trên đời làm nản lòng họ được nữa. Rồi sau này, các nữ sinh viên chẳng may đang học mà có bầu, bị người yêu bỏ rơi, họ cũng sẽ coi đó là chuyện rất bình thường; rồi khi ra trường, không xin được việc, phải đi bán trà đá, đi đánh giày, chạy xe ôm, các thí sinh của chúng ta cũng sẽ coi đó là chuyện đương nhiên...
- Vậy theo cô giáo, việc xét tuyển đại học năm nay còn điều gì chưa được?
- Theo tôi, việc cộng điểm ưu tiên vẫn còn chưa thỏa đáng lắm! Tôi đồng ý với việc cộng điểm cho khu vực miền núi và nông thôn, nhưng tôi cũng đề nghị từ năm sau, Bộ nên cộng cả điểm cho các thí sinh thành phố nữa. Bởi thí sinh thành phố, họ cũng có những khó khăn của riêng mình. Ví dụ, ở nông thôn, ở miền núi, ít quán game online, ít quán bar, ít khu vui chơi giải trí, nên các thí sinh nông thôn và miền núi những lúc rảnh, không có trò gì tiêu khiển thì đành ngồi vào bàn học. Còn ở thành phố thì khác. Quá nhiều những cám dỗ, những thú vui khiến thí sinh thành phố rất khó tập trung để học cho tốt được. Mà đã là khó khăn thì dù ở đâu cũng phải được cộng điểm ưu tiên, thế thôi!
- Vậy cô giáo đề xuất cộng cho thí sinh thành phố bao nhiêu điểm ạ?
- Tôi nghĩ là nên cộng bằng nhau hết cho khỏi phải tị nhau, và cộng hẳn 10 điểm luôn. Nghĩa là mỗi thí sinh thi đại học, bất kể ở vùng nào, đều được cộng 10 điểm. Như vậy, chắc chắn điểm thi đại học của chúng ta sẽ rất cao, và Việt Nam sẽ trở thành một trong những nước có điểm thi đại học cao nhất thế giới. Đó chẳng phải là điều rất đáng tự hào sao?
- Dạ! Xin cảm ơn cô giáo! Và chúc cô giáo ngày càng thành công hơn trong công việc. Cũng xin chúc cho cuộc đời và sự nghiệp của cô giáo sớm được viết thành truyện, giống như Cô giáo Thảo!
0 nhận xét Blogger 0 Facebook
Post a Comment