Khoảng 60% nội dung luận văn không phải của tác giả?
Theo phản ánh của bà Phan Thị Thúy Vân, Trưởng phòng Thông tin Quảng bá, Ban Quản lý Di tích và Danh thắng Quảng Ninh, trong luận văn tốt nghiệp thạc sỹ quản lý văn hoá “Bảo tồn và phát huy lễ hội truyền thống đình Đầm Hà, huyện Đầm Hà, tỉnh Quảng Ninh”, ông Hà đã sao chép gần như toàn bộ kết quả công trình nghiên cứu khoa học cấp tỉnh “Nghiên cứu, phục dựng, đề xuất giải pháp bảo tồn, phát huy giá trị lễ hội đình Đầm Hà, huyện Đầm Hà, tỉnh Quảng Ninh”, do bà Vân làm chủ nhiệm đề tài theo Quyết định số 434A/QĐ-SVHTTDL, ngày 20/5/2008 của Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch Quảng Ninh (nay là Sở Văn hóa Thể thao).
Điều đáng nói, theo phản ánh, tổng số gần 91/150,5 trang luận văn, trong đó phần mở đầu sao chép gần 5/6,5 trang; chương 1 sao chép gần 14/38,5 trang; chương 2 sao chép 15/31,5 trang; chương 3 sao chép 8/24,5 trang; phần tài liệu tham khảo sao chép 2/2,5 trang; phần mục lục sao chép 1/1 trang; phần phụ lục sao chép 46/46 trang) nhưng ông Hà lại cho rằng đây là công trình do ông tự nghiên cứu!
Công trình nghiên cứu khoa học cấp tỉnh đã được triển khai thực hiện từ năm 2008 - 2009, được nhân dân huyện Đầm Hà duy trì liên tục lễ hội đình Đầm Hà từ năm phục dựng (2009) đến nay. Thế nhưng, tại trang 6, mục 6 "Những đóng góp của luận văn”, ông Hà khẳng định: “Luận văn là công trình đầu tiên nghiên cứu về bảo tồn và phát huy lễ hội đình Đầm Hà...”.
“Năm 2008, chúng tôi đi khảo sát triển khai đề tài thì cha tôi, ông Phan Văn Định, 79 tuổi. Năm 2016, ông Hà viết luận văn thạc sỹ thì cha tôi 87 tuổi nhưng vẫn ghi 79 tuổi. Hiện nay cha tôi còn rất minh mẫn, đã khẳng định “không cung cấp tư liệu liên quan đến đình và lễ hội đình Đầm Hà cho ông Nguyễn Trung Hà””, bà Vân khẳng định.
Tìm hiểu của PV, cuốn luận văn ông Hà thực hiện với đề tài "Bảo tồn và phát huy lễ hội truyền thống đình Đầm Hà, huyện Đầm Hà, tỉnh Quảng Ninh" có mã số 603/0642 do PGS.TS Trịnh Thị Minh Đức hướng dẫn. Trong mục “Tài liệu tham khảo” của luận văn không có một từ nào ông Hà viết về việc sử dụng tài liệu trong đề tài khoa học cấp tỉnh trên. Tuy nhiên, vẫn được ông Hà ghi trong lời cam đoan “Các kết quả số liệu nêu trong luận văn là trung thực, có nguồn gốc rõ ràng, chính xác của các cơ quan chức năng đã công bố”.
Trong chương 3, ông Hà đã sao chép gần như nguyên vẹn “Phương hướng bảo tồn lễ hội đình Đầm Hà”, “Phương hướng phát huy lễ hội đình Đầm Hà” và “Giải pháp về công tác tổ chức quản lý” của đề tài đã được nghiệm thu công bố và ứng dụng từ 7 năm trước. Tuy nhiên, ông Hà vẫn cho rằng “những giải pháp nâng cao chất lượng hiệu quả trong công tác bảo tồn và phát huy lễ hội đình Đầm Hà là mới và chưa có tác giả công bố trong bất kỳ công trình khoa học nào”.
“Công trình nghiên cứu này là đứa con tinh thần của tôi. Đây là sự kết tinh của quá trình công tác, là quá trình dày công nghiên cứu sưu tầm của tôi và một số đồng nghiệp. Thế mà, trong luận văn của mình, ông Hà lấy đến 60% công trình của tôi, mà không xin phép và trích dẫn nguồn. Như vậy, là một sự thiếu tôn trọng”, bà Vân nói.
Không phải tước bằng là xong
PV liên hệ với ông Hà để đặt lịch làm việc, nhưng ông Hà từ chối và chỉ trả lời qua điện thoại, thừa nhận có việc trích dẫn công trình nghiên cứu của bà Vân và nhóm cộng sự, nhưng không ghi nguồn, lỗi do đánh máy! Đây là thiếu sót lớn. “Nếu luận văn không được chấp nhận, thì tôi xin trả lại bằng thạc sỹ cho nhà trường”.
Thế nhưng, theo tìm hiểu của PV, trong một động thái khác, ông Hà đã thương lượng với bà Vân với mong muốn bà Vân rút đơn tố cáo về việc đạo luận văn của ông Hà đã gửi đến các cơ quan chức năng. Theo ông Hà, vì sai sót trong việc đạo văn, ông sẽ trả lại bằng và bảo lưu kết quả để tiếp tục làm luận văn thạc sỹ với đề tài khác. “Vì tôi yêu thích đề tài này nên tôi làm, chứ không chỉ cần bỏ ra 10 triệu đồng là tôi sẽ có một luận văn hoàn hảo”, ông Hà nói như thách thức.
Có lẽ vì xem nhẹ việc làm các công trình nghiên cứu khoa học và cứ nghĩ có tiền là làm được luận văn nên ông Hà tiếp tục làm luận án tiến sỹ?
Tiến sĩ Văn hoá học Nguyễn Thị Phương Thảo, Trưởng Khoa Sau đại học, Trường Đại học Sư phạm Nghệ thuật Trung ương (nơi ông Hà làm luận văn thạc sỹ) cho biết, đã tiếp nhận được đơn của bà Vân liên quan đến việc tố giác đạo luận văn của ông Hà. Nhà trường sẽ thành lập hội đồng thẩm định luận văn của ông Nguyễn Trung Hà. Công trình này còn liên quan đến Sở Khoa học Công nghệ, Sở Văn hóa Thể thao Quảng Ninh nên nhà trường hết sức thận trọng và phải có thời gian. “Chúng tôi sẽ làm việc công tâm, khách quan để có kết quả trung thực” bởi vì “ngay tên gọi luận văn thạc sỹ quản lý văn hóa của ông Nguyễn Trung Hà trùng với tên gọi báo cáo kết quả đề tài khoa học cấp tỉnh, chứ chưa kể nội dung. Việc ông Hà đạo bao nhiêu % luận văn, nhà trường sẽ xử lý theo Thông tư 15 về quy chế đào tạo thạc sỹ”, tiến sĩ Thảo nói.
Theo luật sư Hoàng Văn Hướng, Trưởng Văn phòng Luật sư Hoàng Hưng, Hà Nội: Trong bất cứ quy chế đào tạo thạc sỹ, tiến sỹ, một quy định không thể bỏ qua là vấn đề đạo đức, chấp hành đúng các quy định của trường. Việc đạo luận văn đến 60% như vậy là vi phạm quy chế, không dẫn nguồn đã là vi phạm quy chế. Nếu đã vi phạm như vậy, nhà trường phải xem xét lại và không cho đăng ký học cao hơn. Tôi vừa là luật sư, vừa là giảng viên của Học viện Tư pháp, tôi rất phản đối việc đạo luận văn. Chỉ riêng việc ông Hà lấy nội dung công trình khoa học của người khác mà không dẫn nguồn là một việc cố ý, chứ không phải do lỗi đánh máy, không thể bao biện. Cần phải xem lại đạo đức của ông Hà chứ không phải tước bằng là xong. Chưa kể, ông Hà là cán bộ quản lý văn hóa của cơ quan cấp tỉnh Quảng Ninh.
Trước đó, theo phản ánh của bà Vân, trước khi viết luận văn này, ông Hà cũng đạo văn của bà khi ông cho xuất bản cuốn sách “Hát nhà tơ - hát, múa cửa đình tỉnh Quảng Ninh” xuất bản năm 2012, do ông Nguyễn Trung Hà chủ biên, nhưng từ trang 171 đến trang 228 đã sao chép toàn bộ kết quả do chính bà Vân trực tiếp sưu tầm. Trong luận văn, ông Hà đã đưa ra một số dẫn chứng không đúng với thực tế (trang 34, 53, 54, 56, 74, 77, 83, 85, 86) làm người đọc hiểu chưa đúng về huyện Đầm Hà, về đình và lễ hội đình Đầm Hà.
Không hiểu Trưởng phòng Quản lý Di sản nghĩ gì khi công trình nghiên cứu về văn hóa của mình lại đạo văn của người khác. Bởi, để nghiên cứu, phục dựng được một lễ hội truyền thống, không chỉ đòi hỏi người sưu tầm phải bỏ ra công sức hiểu biết mà trên hết là sự chỉ đạo của các cấp chính quyền, các cơ quan chuyên môn, cùng sự giúp sức của cộng đồng. Khi sản phẩm văn hóa “không hoàn hảo” của ông Hà ra đời, liệu có ảnh hưởng tới người dân? Câu hỏi này xin được gửi tới các cơ quan chức năng tỉnh Quảng Ninh.
Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin tới độc giả khi có tình tiết mới.
Khoản D, Điều 20, Thông tư số 15/2014/TT-BGDĐT về quy chế đào tạo trình độ thạc sỹ, nêu rõ: Luận văn phải tuân thủ các quy định hiện hành của pháp luật sở hữu trí tuệ. Việc sử dụng hoặc trích dẫn kết quả nghiên cứu của người khác hoặc của đồng tác giả phải được dẫn nguồn đầy đủ, rõ ràng tại vị trí trích dẫn và tại danh mục tài liệu tham khảo. Kết quả nghiên cứu trong luận văn phải là kết quả lao động của chính tác giả, chưa được người khác công bố trong bất cứ một công trình nghiên cứu nào. |
Thanh Uyên
0 nhận xét Blogger 0 Facebook
Post a Comment