Cảm ơn anh vì đã bỏ rơi em - Edu dị truyện



Sàn mới - Bấm vào đây
Kiếm tiền toàn tập, Bấm vào đây

Em đớn đau, băng trắng quấn khắp người, đầu như búa bổ, khao khát được nghe giọng nói của anh, nhưng điều nhận được là một cú sốc. Anh nói "Đừng làm phiền anh nữa, anh đã có người yêu mới rồi".
Em từng đau khổ, khóc suốt đêm trong nỗi buồn, trong nỗi đau đớn về thể xác và tinh thần, cả trong sự tủi thân, tiếc nuối. Em từng dằn vặt bản thân tại sao không thể mạnh mẽ hơn. Em từng muốn níu kéo quá khứ, từng ước giá như mọi chuyện chưa hề xảy ra, từng mất hết niềm tin và phương hướng trong cuộc sống, từng hận anh rất nhiều. Trong lúc khó khăn nhất của cuộc sống, đối diện với cái chết, em sợ hãi, loay hoay, mơ hồ nhớ lại giây phút đối diện với tử thần, em vẫn đủ để nhớ được số điện thoại của anh đọc cho anh công an, rồi em không còn biết gì.


Trong cơn mê man, hình bóng, nụ cười, bàn tay ấm áp của anh... tất cả thật trọn vẹn và em đã nghĩ anh ở cạnh bên, nhưng khi tỉnh dậy chỉ là một giấc mơ. Người em đớn đau, băng trắng quấn khắp người, đầu như búa bổ, bạn em gọi điện thoại cho anh, em khao khát được nghe giọng nói của anh, em cảm nhận được sự lo lắng của anh, nhưng điều nhận được là một cú sốc. Anh nói "Đừng làm phiền anh nữa, anh đã có người yêu mới rồi", không một lời hỏi thăm, chỉ vẻn vẹn câu nói ấy.



Rồi anh chặn điện thoại, tin nhắn, như chưa yên tâm, sợ trách nhiệm, sợ bị làm phiền, anh nhờ mẹ gọi "Đừng làm phiền nó nữa, để nó còn đi lấy vợ". Em phiền anh đến thế sao? Chúng ta yêu nhau qua bao ngày nắng, bao ngày mưa, bao khó khăn gian khổ và vất vả? Tình yêu em dành cho anh vô bờ bến, không thể nào so sánh được. Những lúc anh ốm đau, có em bên cạnh, những lúc anh khó khăn bên cạnh vẫn là em. Vì yêu anh em đã làm những việc tưởng chừng không thể, chỉ cần nhìn thấy anh cười là mọi khó khăn, mệt nhọc trong em như tan biến mất.



Chỉ được nhìn thấy anh cười, nấu món anh thích ăn mang xuống, dù đường xa, vất vả chạy xe đến tê dại cả tay nhưng nhìn anh ăn là thấy hạnh phúc. Mấy đứa bạn bảo em điên, đáng ra anh phải là người làm những điều đó cho em. Nhưng em không nghĩ vậy, chỉ biết yêu anh và nhớ anh, muốn gặp anh, thế thôi. Những lúc anh xúc phạm, làm em tổn thương, vì tính đa nghi và ghen tuông mù quáng của anh, em đã đau đớn biết bao nhiêu. Nếu là những người con gái khác họ có thể rời xa anh, nhưng em vì quá yêu anh nên cũng bỏ qua hết lần này tới lần khác, hết nỗi đau này, tổn thương kia.



Có lẽ lần em bị tai nạn này là đau đớn nhất. Anh quay lưng, buông tay, em bị nặng như thế anh còn bảo em nói dối. Anh gọi điện cho người ấy xuống chăm sóc, hoán đổi trách nhiệm cho người ấy. Anh tưởng mình đang làm một việc cao thượng hay sao? Chẳng qua chỉ là để trốn tránh trách nhiệm mà thôi. Em buồn, người ta nói "một ngày nên nghĩa", huống chi anh ăn ở với em bao năm mà không một chút nghĩa, chút tình.



Thời gian trôi qua, em trải qua những ca phẫu thuật não, đau đớn về thể xác không thể bằng nỗi đau tinh thần. Bên cạnh không người thân, không ai chăm sóc, sống bằng sự thương hại, đồng cảm của bạn bè, đồng nghiệp. Từ ngày mùng một đến ngày mùng 4, thui thủi một mình, nhờ người ta mua cho mấy hộp sữa, mấy bịch cháo gói ăn qua bữa để uống thuốc. Cuộc đời của em chưa bao giờ lại thê thảm như vậy.



Nằm ngẫm nghĩ mà hận anh, hận tới tận xương tủy, tới từng tế bào trong cơ thể khi em biết ngày mổ não cũng là ngày anh mở tiệc tất niên rất to, ăn uống nhậu nhẹt vui cười. Tim em đau nhưng rồi chợt nhận ra mất anh không phải là mất tất cả. Tuy mất anh nhưng em vẫn có thể nhận lại nhiều điều. Lúc bị anh bỏ rơi, tưởng mình là kẻ cô độc nhất thế gian lại chính là lúc em cảm nhận rõ hơn bao giờ hết những yêu thương, quan tâm chăm sóc từ bạn bè, đồng nghiệp của mình.  Em nhận ra đó mới chính là những người yêu thương mình nhất, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng không bỏ em đi.



Khi nhận được dòng tin nhắn nói năm nay anh sẽ lấy vợ, em buồn, khóc. Thì ra không có anh, em vẫn có thể dựa vào vai thằng bạn thân mà khóc, kể lể, vẫn có những cái nắm tay chân thành và đồng cảm từ con bạn thân, vẫn nhận được sự quan tâm, an ủi từ chị bạn cùng chỗ làm, từ tình thương của anh em đồng nghiệp. Em vẫn được yêu thương bởi nhiều người. Không có anh, em phải tìm cách chống chọi với sự cô đơn, học cách kìm nén những nỗi đau, tập làm quen với cuộc sống một mình. Dù hơi khó khăn nhưng cuối cùng em đã trở thành cô gái thật mạnh mẽ, sống độc lập, có thể tự mình làm mọi thứ. Em cũng chợt nhận ra một điều anh đến với em chỉ vì biết em quá yêu thương anh và để lợi dụng con bé si tình ngốc nghếch này.



Cảm ơn anh vì đã rời bỏ em, để em biết thế nào là cảm giác bị bỏ rơi. Và vì cảm giác của một người bị bỏ rơi rất đau khổ, nên một ngày nào đó anh có lẽ sẽ trải qua cảm giác giống như em từng trải qua. Em tin một người như anh có lẽ không xứng đáng có được bất kỳ hạnh phúc nào. Người dưng khi thấy em nằm bất động, khắp người quấn băng trắng còn rơi nước mắt xót thương, vậy mà anh, người lúc nào cũng nói lời yêu thương ngọt ngào lại quay lưng như chưa từng quen biết, vui vẻ sống hạnh phúc và vô cùng thoải mái.



Lần tai nạn này là một điều xui nhưng cũng may vì nhờ thế em đã hiểu được bản chất con người anh, đã có một bài học xương máu khi quá tin yêu vào anh. Em cũng biết được bên cạnh còn rất nhiều người yêu thương, trân trọng mình. Dù sao em cũng không hối hận về tình yêu đã dành cho anh bởi tình yêu đó là thật, chân thành, xuất phát từ trái tim. Em đã sống thật, làm thật bằng tình yêu chân thành nhất. Có chăng người hối hận là anh, bởi anh yêu trong dối trá, không chỉ lừa dối em mà còn lừa dối bản thân anh nữa.



Cảm ơn anh đã bỏ rơi em, để em biết yêu hơn, trân trọng hơn những gì mình đang có. Em đã biết mình chưa bao giờ có được tình yêu của anh, cái em có mà không hề nhận ra là tình yêu từ nhiều người xung quanh. Vì thế, em không thể cứ mù quáng và đắm chìm trong tình yêu ấy, mải mê yêu một người không xứng đáng rồi quên đi những người khác. Họ yêu thương em, cũng cần được nhận lại những yêu thương như thế.



Cảm ơn anh đã bỏ rơi em, để em biết yêu bản thân mình hơn. Em sẽ không khóc nhiều nữa, không đau khổ thêm, để em tự tin vào bản thân, vào cuộc sống, vào những người xung quanh em.



Cảm ơn anh bỏ rơi em, để em biết vẫn còn có người yêu em nhiều hơn anh. Hóa ra không có anh, em vẫn sống thật tốt, mạnh mẽ, vượt qua mọi khó khăn, gian khổ trong cuộc sống. Để em biết cuộc sống này còn nhiều niềm vui, nhiều điều tốt đẹp, để em biết mỉm cười trước đau khổ, bình tĩnh trước khó khăn, để em thêm yêu cuộc sống này hơn. Em sẽ trở thành người mạnh mẽ nhất.



Sàn mới - Bấm vào đây

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

loading...


 
Edu dị truyện ©Email: eduditruyen@gmail.com. All Rights Reserved. Powered by >How to best
Link:Bantintuvan|tailieusupham|khoahocsupham|SKKN hay|Soidiemchontruong|dayvahoctot|diemthivao10hoctrenmobile|tradiemthituyensinh|Travel - Du lịch
Top