Sàn mới - Bấm vào đây
Kiếm tiền toàn tập, Bấm vào đây
Chia sẻ với VietNamNet, cô giáo Minh (một giáo viên ở Bình
Dương) cho rằng trường hợp tiếp khách đàng hoàng trong hội nghị, lễ tân
có thể không quá nặng nề, nhưng nếu tiếp khách ở nhà hàng hay trên bàn
nhậu là việc không thể chấp nhận được. Bởi việc đó hoàn toàn nằm ngoài
chuyên môn của giáo viên.
Tuy nhiên, cô Minh cho rằng, khi có
“lệnh” từ trên xuống thì gần như chắc chắn các giáo viên sẽ phải đi, chỉ
trừ khi ốm đau, bệnh tật.
“Cũng tùy từng người, nếu người mạnh
mẽ thì có thể họ mới dám phản đổi nhưng thường thì phải chấp hành thôi.
Cấp trên bảo thì cấp dưới phải nghe. Có công văn điều động thì ai dám
cãi. Mà thực tế là do sếp đồng ý điều đi thì người ta mới điều chứ. Với
trường hợp công văn chỉ đích danh tên từng người, thì trước đó, chính
lãnh đạo của trường phải cung cấp thông tin là trường có cô này cô kia.
Ví dụ như cô này cao ráo, trắng trẻo, xinh gái, ăn nói dễ chịu,… Chứ
không tự nhiên mà cấp trên biết được ai như thế nào để mà điều”, cô nói
style="text-align: justify;">
Theo
cô, bất kể trường hợp nào thì cũng phải được sự đồng ý của lãnh đạo nhà
trường rồi mới đưa công văn xuống. Và khi mà các sếp đã duyệt thì các
giáo viên khó “chống” lại được. Do đó, trách nhiệm thuộc về lãnh đạo
tỉnh và các trường.
“Nếu tham gia đi tiếp khách theo điều động,
lỗi cũng không ở giáo viên. Bởi khi nhận điều động, giáo viên chỉ nghỉ
là tiếp khách lịch sự thông thường mà chưa biết được có vấn đề gì xảy
ra. Theo lệ cấp dưới phải chấp hành cấp trên. Nếu có lỗi thì chỉ là giáo
viên để cho những người khách làm việc những việc không đúng mà không
lên tiếng”.
Theo cô Minh, các giáo viên khó dám từ chối, bởi sợ sẽ
bị lãnh đạo trường và cấp cao hơn nữa quy vào tội không chấp hành, thậm
chí là bị trù dập vì không làm vừa lòng các sếp.
Đồng quan điểm,
cô giáo Hồ Thị Tr. (Nghệ An) cho rằng, khi bị điều thì giáo viên vào thế
chắc chắn phải đi nhưng hẳn cũng chẳng lấy làm vui.
“Đã
gửi công văn về thì giáo viên sao dám chống lại. Giả sử như chúng tôi
đây, nếu trên có công văn luân chuyển, yêu cầu này nọ dù không muốn thì
vẫn phải tuân thủ. Có thể ý kiến nhưng cũng không dám chống lại điều
động. Bởi không đi thì sợ bị trù, rồi sợ trên có sắp xếp cho làm việc
nữa không, hoặc sắp xếp cho một công việc không thuận lợi”, cô Tr nói.
Đứng
ở vị trí trung gian, một vị hiệu trưởng ở Hải Phòng chia sẻ bản thân
quá ngỡ ngàng trước việc làm của chính quyền thị xã Hồng Lĩnh, tỉnh Hà
Tĩnh khi điều giáo viên làm một việc đi quá xa so với chuyên môn. Vị này
cho rằng, dù điều giáo viên đi tiếp khách ở mức độ nào đi chăng nữa
cũng không nên có.
“Trường hợp cấp trên gửi công văn về trường tôi
điều giáo viên như vậy thì quả thật cũng sẽ rất khó xử trong việc thực
hiện hay không. Trong cuộc sống đôi khi cá nhân có nhờ đến nhau giúp đỡ
là chuyện bình thường nhưng đó là về mặt cá nhân, tình cảm. Còn trong
công việc có tính chất chính thống thì hơi buồn cười và thật khó xử”.
Vị
này cũng cho rằng, trường hợp này, các giáo viên cũng cần chủ động có ý
kiến thẳng thắn, chân thành với lãnh đạo nếu được điều động không đúng
chuyên môn.
Thanh Hùng
*****
Cả
CT UBND thị xã Hồng Lĩnh và Trưởng phòng GD&ĐT thị xã này đều là
những tín đồ của Cô giáo Thảo. Họ nghĩ đã là giáo viên thì chắc ai cũng
là cô giáo Thảo và họ muốn những cô giáo Thảo này là trò chơi của họ.
Những giáo viên tội nghiệp chẳng thể khước từ trước những mệnh lệnh
phải đi phục vụ cấp trên. Vì nếu từ chối, họ có thể bị khiển trách, phê bình,
mất điểm thi đua, thậm chí là bị đuổi việc. Do đó, các giáo viên đành phải ngậm
ngùi chấp nhận cho nhân phẩm mình bị xúc phạm.
Việc
thường xuyên phải đi tiếp khách đã khiến không ít lần vợ chồng, những
người trong gia đình có xung đột, ghen tuông. Có những lần chồng bức
xúc, gay gắt, bắt vợ bỏ việc về buôn bán, chợ búa; nhất định phải từ bỏ
nghề. “Vì nhiệm vụ phải thực hiện thôi, chứ bọn em còn gia đình, chồng
con và những người thân xung quanh nữa. Người ngoài nhìn vào họ bàn tán
ghê lắm", một cô giáo tâm sự.
Sàn mới - Bấm vào đây
0 nhận xét Blogger 0 Facebook
Post a Comment