Thân phận “mẹ hiền” thời nay - Đời “bưng bô” buồn lắm anh ơi! - Edu dị truyện



Sàn mới - Bấm vào đây
Kiếm tiền toàn tập, Bấm vào đây

- Vụ một bé trai 4 tuổi có “hành động nhạy cảm” xôn xao dư luận những ngày qua. Thông tin từ Kiến Thụy (Hải Phòng), hai cô giáo bị cho nghỉ việc. Cô Hiệu trưởng bị kiểm điểm…



Chuyện bắt đầu từ việc camera nhà trường ghi lại hình ảnh một bé trai 4 tuổi trong giờ ngủ trưa đã vén váy một bạn nữ cùng lớp để xem quần lót.

Hình ảnh trên được các phụ huynh chia sẻ, gửi đến nhà trường rồi xuất hiện trên mạng. Và trong mắt một số người, cháu bé bỗng dung biến thành một dạng “biến thái” kiểu “yêu râu xanh”.

Với tư cách một người cao tuổi (62 tuổi), từng nuôi 4 đứa con, đã xem kỹ clip này và tuyệt nhiên không thấy có một chút gì là tà dâm hay dung tục.

Nó hoàn toàn chỉ là sự tò mò của một đứa trẻ con 4 tuổi, cái tuổi muốn tìm hiểu, khám phá, hành động thường rất vô thức.

(Theo lời anh trai quá cố của tôi kể lại, ngày tôi gần 3 tuổi, tôi đã “xóa sổ” tất cả các bãi cứt gà để… bôi lên người).

Tóm lại theo tôi, đây là hành vi vô thức của một đứa trẻ con 4 tuổi. Nó không mang tính đạo đức hay kích thích tính dục, quấy rối, xâm hại gì cả.

Vì thế, cần phải có cái nhìn bình tĩnh, tỉnh táo, không nên “suy bụng người lớn, ra bụng trẻ con bởi nếu không, chính người lớn chúng ta sẽ mắc tội với cả hai cháu, nhất là cháu bé trai. Hoàn toàn có thể biến cháu thành trẻ cá biệt ngay từ giờ, để rồi sau học ở đâu cũng bị xa lánh như tội phạm.

Về hình thức kỉ luật, tôi cũng không đồng tình với việc buộc thôi việc đối với hai cô giáo.

Lý do, các cô mắc lỗi chủ quan. Đáng lẽ hai cô thay nhau trông các con trong giờ nghỉ thì hợp lý hơn và với lỗi này, chỉ nên phê bình, rút kinh nghiệm.

Tiếc thay, hình thức kỉ luật này quá quen thuộc với không ít cán bộ, công chức mắc lỗi (nhiều khi là tội) nghiêm trọng hơn rất nhiều. Và càng tiếc thay hơn, với “thân phận” giáo viên, nó lại không mấy khi được áp dụng mà thường là “bé xé ra to”, “muôn tội đổ cả lên đầu”.

Có lẽ chưa bao giờ thân phận thầy cô giáo, đặc biệt là cô giáo tiểu học, mầm non lại “tủi phận” như bây giờ.

Trong khi quá nhiều học trò thì “cậu ấm, cô chiêu”, không ít phụ huynh thì “ông hoàng”, “thượng đế”. Mỗi khi xảy ra vụ việc gì, trường sợ phòng, phòng sợ huyện - sở, huyện - sở sợ tỉnh - bộ… và thế là để an toàn, mọi tội lỗi trút hết lên đầu các “mẹ hiền” thế mạng.

Một cô giáo kể với tôi rằng một học sinh người khó ở. Thương con, cô buổi trưa nằm cạnh ru con ngủ. Con ho, nôn thốc, nôn tháo ướt hết người cô.

Gần chiều, thấy con quấy khóc, thương con nên phát nhẹ vào mông để dọa cho con khỏi quấy. Khi mẹ cháu đến đón, con bảo: Nay cô đánh con. Mẹ cháu hỏi: Ở đâu?

Chẳng biết sao, (có lẽ do cháu co co tay) nên chỉ lên mạng mỡ. Mẹ cháu alo gì đó, mấy phút sau, bố cháu hùng hổ lao đến. Và em đành ứa nước mắt, cúi đầu xin lỗi bố mẹ cháu trong “cơn mưa” chửi bới, mắng mỏ.Đời “mẹ hiền” “bưng bô, đổ c…” bọn em giờ tủi lắm anh ơi!

Trở lại với vụ việc trên, theo tôi, thứ nhất, đây chỉ là hành vi vô thức của một đứa trẻ 4 tuổi đầu, không có gì ghê gớm.

Thứ hai, phụ huynh cần bình tĩnh nhìn nhận sự việc, tránh tổn thương cô giáo và tổn thương chính các cháu.

Thứ ba, các cô giáo cần rút kinh nghiệm phân công hợp lý giờ giấc.

Thứ tư, cần rút quyết định kỉ luật buộc thôi việc cô giáo bởi đây chỉ là sơ xuất nhỏ. Xin đừng vì sợ dư luận, sợ trách nhiệm mà “trăm dâu, đổ đầu tằm”.

Thứ năm, đã đến lúc cần phải xác định lại mối quan hệ giữa các bên: Quản lý giáo dục - nhà trường - phụ huynh và thầy cô giáo.

Do người đưa clip lên không phải là bố mẹ cháu nên có lẽ điều cần xem xét ở đây là việc đưa hình ảnh các cháu lên mạng xã hội như vậy có vi phạm Luật Trẻ em hay không?

Xin đừng để còn những lời than: “Đời giáo viên “bưng bô, đổ c…” bọn em giờ tủi lắm anh ơi!”.  

Bùi Hoàng Tám

Comment và blog 

Qua vụ việc này mới thấy trình độ của người ký quyết định cho 2 giáo viên nghỉ việc thì chẳng có trình độ gì, cứ thấy báo chí hay clip nêu là cho nghỉ việc cho rảnh coi như lỗi ở các Cô là xong. Loại cán bộ lãnh đạo kiểu này cũng chỉ liệt vào nhóm “cơ hội, công thì nhận-tội thì đẩy” mà thôi. Nếu có nhận thức, có trình độ lý luận, suy xét thấu đáo sự việc thì phải biết phản bác lại và biết lập luận chứng mình rằng: “Một đứa trẻ 4 tuổi cũng như bao đứa trẻ khác thường vẫn để truồng tắm mưa, tắm sông, chúng vô thức trong mọi trò chơi...” và bất kỳ ai đó có nhận thức không thể áp đặt chúng “tà dâm, dâm ô...”.  



Ngành GD-ĐT đẫn đầu là cái nôi đào tạo con người;Dạy người,dạy chữ nhất là hàng ngũ hiệu trưởng ,phòng ,sở những con người này quản lý giáo dục rồi đến Bộ ngoài chuyên môn ra những việc chặt cãy xanh (cây hoa phượng...) .Câu chuyện tác giả nêu bài báo trên v.và v .... việc quản lý từ trên xuống không chặt chẽ,thống nhất,nhận thức ấu trĩ sơ cứng đáng ra không đáng có với ngành giáo dục thật đáng buồn trong thời đại này !



Cứ có bất kỳ chuyện gì trong học đường dù là “bé xé to”, với những phụ huynh yêu con, thương con thái quá cộng với một bộ phận chuyên “rình mò, tìm lông bới vết...”, nhiều vụ việc không đáng cũng làm ầm ĩ, làm to chuyện... Không suy xét thấu đáo thế là cấp trên đổ chụp cái toẹt lên đầu Thày cô và Ban Giám hiệu...Qua những vụ việc này mới thấy nỗi khổ thực sự của Nghề này nhất là với Giáo viên mầm non, tiểu học. Trở lại với Thái Bình thì xã hội đen đánh người ngay tại trụ sở Công an, đập phá cướp bóc ngay địa bàn quản lý, đánh người có tổ chức...và...vân vân... Vậy mà Lãnh đạo các cấp ở Ngành này, địa phương này lại là những người “hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ” sau sơ tổng kết mỗi năm... Thế mới biết “bất công vẫn còn đầy rẫy” ngoài Xã hội.


Trước hết, xin cảm ơn nhà báo Bùi Hoàng Tám đã có những suy nghĩ tích cực về vụ việc. Sau, tôi xin bày tỏ ý kiến mình với góc độ có người nhà làm đúng nghề , cho dù ai đó phản đối hay không đồng tình thì tôi cũng chia sẻ sự thật để mọi người có cái nhìn thấu đáo hơn về cô giáo mầm non : giáo viên mầm non được đào tạo từ bậc cao đẳng trở lên . Sau khi tốt nghiệp ra trường , địa phương nào có biên chế thì thi tuyển ( ít thôi) , còn lại là tự liên hệ dạy hợp đồng. Có lẽ do yêu nghề , lại tiếc công đi học nên các cô muốn đi dạy chứ thực ra đây là một công việc quá vất vả và căng thẳng . Tại sao vất ? Vì mỗi lớp từ 25-40 cháu mà chỉ có 2 cô. Các cô vừa trông nom vừa dạy dỗ mà việc này thì mỗi chúng ta chỉ cần trông 2-3 đứa trẻ đã muốn ốm , nào là tranh giành đồ , nào vệ sinh nào uống nước... Tại sao căng thẳng? Vào lớp , lúc nào cũng như chim vỡ tổ , cũng quát mắng , cũng giải quyết. Rồi thì ap lực với phụ huynh , với cấp trên... đơn giản , đến bữa mà trò không ăn , rỗi đổ cơm canh ra là cô đã khổ . Trong bài , 12h30 các cô mới được ăn là chính xác. Phải cho trò ăn, ngủ rồi mới đến lượt cô. Thu nhập thì sao ? Bèo bọt không bằng công nhân . Phụ huynh cứ nghĩ mình đóng tiền là các cô hưởng rất ? Không ạ, họ phải chi phí các kiểu . Cô có biên chế thì ngoài lương nhà nước trả sẽ có thêm lương trực trưa và buổi thêm nhưng nếu các cô dạy hợp đồng thì đi bưng bô cả ngày cũng chỉ từ 4-5tr . Đây là chút những chia sẻ của tôi về nghề dạy học của cô giáo mầm non . Khi đi dạy , còn nhiều tình huống hơn cả tình huống ngó quần chip của bạn chứ không chỉ vậy . Nhưng biết làm sao ? Mong được sự cảm thông của mọi người!



Thật! Cứ bụng ta suy ra bụng con nít không à... Một cây phượng đổ,chặt tuốt các cây còn lại cho an toàn(cho ai ko biết).Một hành vi trẻ nhỏ chẳng biết như nào cách chức luôn cô giáo cho đẹp lòng dư luận...haizz. Thời giờ quản lý sướng thay. Xảy ra sự cố phủi tay rung đùi.

Nghề cao quí đã thành nghề nguy hiểm. Thầy cô giáo không khác mấy quân tốt trên bàn cờ.

Tất cả do ngưoi lớn. Giờ tự dưng cô giáo mất việc , đứa bé 4 tuổi bị chụp cái mũ “dâm ô “ trên đầu . Việc này chỉ cần góp ý là xong .



Tôi hoàn toàn tán thành ý kiến cho rằng chuyện xảy ra của cháu trai này là hành động vô thức, một sự tò mò hiếu động của trẻ thơ mà thôi. Chúng ta nên bình tĩnh xem xét sự việc . Đừng nên quy chụp trách nhiệm , tô vẽ thành chuyện xấu xa ngay cho cô giáo và cháu bé. Bản thân các cô giáo cũng đã phải chịu áp lực công việc nhiều lắm rồi. Tôi đề nghị Nhà trường phục hồi công việc và rút lại quyết định buộc thôi việc cho các cô giáo.



Tôi thương 2 cô giáo và đồng cảm với phụ huynh có cháu trai 4 tuổi kia . XH quá khắt khe và nhìn người không thấu đáo

Tôi hoàn toàn chung suy nghĩ như nhà báo Bùi Hoàng Tám. Thứ nhất , đây là lỗi sơ suất của cô giáo ( mà lỗi này không gây hậu quả gì). Thứ hai, đứa bé 4 tuổi , với bất cứ cháu nào hành động cũng chỉ là sự nghịch ngợm vô thức . Thứ ba, tôi mong dư luận, mong tát thảy hãy nhìn nhận kĩ , hãy đăt con cháu mình , chính mình vào những cá nhân trong việc này để có cái nhìn chính xác và nhẹ nhàng hơn . Tiếp nữa , cho gv nghỉ việc thì thật là quá quắt !

Trong XH, nghề nào cũng là nghề cao quý,miễn là lương thiện . Song, tôi muốn kêu trời lên rằng : các cô đi quét vệ sinh của đô thị sướng hơn cô giáo mầm non . Họ quét rác theo ca và chẳng bị ai theo dõi , họ không cần học nhiều , trút bộ quần áo công nhân ra là họ thong dong. Còn cô giáo mầm non , nhất là các cô dạy lớp nhỏ (2-3 tuổi) thì ôi thôi, bốc c không bảo hộ luôn . Xin mọi người hay có cái nhìn tích cực và cảm thông với họ . Chả gọi họ là “ mẹ hiền” thì cũng coi họ là người trông con mình . Cái lỗi kia không đáng phải đuổi việc họ . Bản thân tôi,rất thương 2 cô


Các Bạn hãy thử làm Cô giáo bậc học Mầm non 1 ngày thôi, tự khắc sẽ thấm đẫm nỗi vất vả khó nhọc của các Cô. Con mình đẻ ra mà rất nhiều khi chính mình phải bất lực, có khi nhiều ông bố, bà mẹ phải khóc với chúng nó. Cha mẹ sinh con, Trời sinh tính. Tôi đề nghị hãy xoá kỷ luật 2 cô giáo. Nếu không thì người ra quyết định ky luật hãy tự mình làm giáo viên mầm non 1 ngày thôi rồi hãy suy nghĩ cho thấu đáo.


Đọc bài báo của tác giả, xem các thông tin trên mạng xh, tôi thực sự xót xa cho 2 cô nói riêng và có các cô giáo cấp học mầm non và tiểu học. Các cô chưa bao giờ đến lớp mà được diên bộ quần áo đẹp , chưa một lần mặc bộ áo dài được cả buổi và chính các cô chưa bao giờ đưa con mình đi khai giảng. Mặt trái của Xh thì ơ đâu cũng xảy ra . Song, ngành giáo dục có lẽ ít hơn nhưng lại bị đem ra mổ xẻ nhiều nhất . Không trách phụ huynh hay XH mà chỉ mong rằng mọi người hãy hiểu thêm về đặc thù công việc của họ : vừa chăm , vừa trông lại vừa dạy . Khó để hoàn hảo lắm , hãy rộng lượng cho họ đi nếu việc không đáng


Có những chuyện to lại co cho nhỏ, nhưng lại có chuyện bé xé ra to. Những đứa trẻ hay tò mò, khám phá ( có khi vô thức) nhưng báo chí lại viết " có hành động nhạy cảm". Vậy " nhạy cảm là gì và chỉ có người lớn biết chớ con nít đâu biết gì. Nên chăng khi trẻ có hành vi không phù hợp thì nên cho bé biết đó là hành vi xấu không nên lập lại. Người lớn cứ áp đặt, quy chụp suy nghĩ của mình lên những đứa trẻ. Trong trường hợp nầy rất tội cho các cô giáo bị nghỉ việc và cũng có thể ảnh hưởng lâu dài đến em trai đó. Sự việc gì mà " sai" thì phải có người chịu trách nhiệm chứ, và đó là ai: hai cô giáo. Thế là ngành giáo dục ở địa phương trong báo cáo của mình sẽ có câu:... xử lý nghiêm...


Sàn mới - Bấm vào đây

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

loading...


 
Edu dị truyện ©Email: eduditruyen@gmail.com. All Rights Reserved. Powered by >How to best
Link:Bantintuvan|tailieusupham|khoahocsupham|SKKN hay|Soidiemchontruong|dayvahoctot|diemthivao10hoctrenmobile|tradiemthituyensinh|Travel - Du lịch
Top